Y thuật huyền môn và y thuật bình thường không giống nhau, các môn phái khác nhau còn cónhững kỹ thuật khác nhau, đây đều là bí mật của môn phái. Bản thân Trịnh Dược Hiến là đệ tử huyền môn cho nên cũng biết quy tắc này, anh ta tự giác ở ngoài hành lang không theo vào bên trong.
Hàn Hướng Nhu khóa cửa phòng lại, duỗi tay kéo chăn người bệnh xuống để lộ ra một cơ thể chằng chịt vết thương. Cố Bách Nhiên nhìn thấy vết thương của bệnh nhân lộ ra biểu cảm không đành lòng, không cân Hàn Hướng Nhu thúc giục, anh tự giác tay kết pháp miệng đọc pháp chú: “Thiên Đạo thanh minh, địa đạo an bình, nhân đạo hư ninh……"
Cố Bách Nhiên dựa vào cơ thể chí đương của mình để loại bỏ độc thi cho bệnh nhân. Mặc dù khí huyết chí dương tà khắc tỉnh của độc thi, nhưng bởi vì Cố Bách Nhiên không có cơ duyên tu luyện công pháp Đạo gia, cho nên không thể khống chế được dương khí, anh phải niệm pháp chú hơn hai mươi lần mới có thể loại bỏ hết được độc thi ở bên trong cơ thể.
Hàn Hướng Nhu kiểm tra cơ thể bệnh nhân, thấy thân thể sạch sẽ không sót lại cái gì không khỏi lộ ra nụ cười: “Tổng giám đốc Cố, thiên phú này của anh đúng là tài nguyên tốt để trở thành huyền y, lát nữa tôi sẽ dạy anh một pháp chú mới.”
Cố Bách Nhiên đi tới bên cạnh giường bệnh, lấy một ít nước nước khử khuẩn rửa tay thật sạch sẽ, nhìn Hàn Hướng Nhu cười ha ha hai tiếng nói: “Tiếp tục dạy nhưng phải làm việc để đóng học phí? Cô có biết một tiếng tôi có thể kiếm bao nhiêu tiền không?”
Hàn Hướng Nhu nghĩ tới giá trị con người của Cố Bách Nhiên thì lúng túng biện giải cho mình:
“Kiếm tiền không quan trọng, quan trọng là học bản lãnh đúng không? Anh nhìn tôi xem cũng bởi vì có bản lĩnh nên cuộc sống của tôi mới tuyệt vời như này.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT