Hàn Thịnh Vĩ nghe thấy vậy thì rất kinh ngạc: “Hóa ra ở dưới địa phủ cũng có ngân hàng.” Sau khi thắp hương cho tổ tiên, Hàn Hướng Nhu mang trái cây đồ ăn phân phát cho cô hồn đã quỷ đi ngang qua, rồi thu dọn đồ đạc trả về nhà.
Cứ như vậy chỉ trong giây tát, đến khi Hàn Hướng Nhu ngẩng đầu lên đã phát hiện Hàn Thịnh Vĩ đã mất tích. Hàn Hướng Nhu im lặng gãi đầu, tự hỏi tại sao một người sống to đùng như vậy mà chớp mắt lại biến mất.
Hàn Thịnh Vĩ bình thường cũng hay mang theo bùa, theo lý mà nói cho dù là yêu ma quỷ quái gì đó thì cũng không thể mang anh đi được.
Hàn Hướng Nhu hít sâu một hơi, giơ tay phải lên, một giọt m.á.u tươi chảy ra từ đầu ngón tay trò, cô vẽ một tấm bùa truy tung, nói: “Đi!”
Lấy m.á.u làm vật trung gian, bùa theo dõi biến thành một luồng ánh sáng màu đỏ bay về phía Tây. Hàn Hướng Nhu lái xe theo sát phía sau, đi khoảng mười mấy phút thì có một tấm bia đá xuất hiện ở cuối con đường, trên đó viết ba chữ “thôn Sơn Linh”.
Phía sau bia đá là một mảnh rừng rậm, có nhiều cây cối đang giương nanh múa vuốt trong gió, giống như muốn ngăn cản người khác tiến vào.
Bùa theo dõi lặng lẽ bay trên không trung chờ Hàn Hướng Nhu, cô cầm điện thoại di động gửi tin nhắn cho Lưu Thục Cầm, sau đó rút chìa khóa xuống xe. Bùa theo dõi cảm nhận được khí tức của Hàn Hướng Nhu thì vui sướng bay về phía bia đá, nhưng mà nó vừa tiến vào bên trong rừng rậm thì đột nhiên nổ tung. Hàn Hướng Nhu dừng ở bên cạnh rừng rậm, trầm ngâm nhìn vào bên trong.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT