Mẹ Bạch áy náy lau nước mắt: “Không phải mẹ sợ con ở đưới đó cô đơn, dù sao cũng phải tìm người bầu bạn với con.”
“Mẹ dẹp đi, con ở trên này không cần bạn xuống đó cũng không cần, nếu mẹ sợ con cô đơn thì đốt thêm hai cái điện thoại chơi game còn tốt hơn.“ Bạch Tiểu Cẩm đưa gậy chụp ảnh ra: “Mẹ, cái này túc rơi xuống lầu bị vỡ rồi, mẹ mua cho con cái mới đi.”
Mẹ Bạch gào khóc, duôi năm đ.ấ.m đánh Bạch Tiểu Cẩm: “Con còn chụp con còn chụp, vì chụp mấy cái ảnh mà ngay cả mạng sống cũng không còn, có phải con bị ngốc không?
Bạch Tiểu Cẩm nghiêng người tùy ý để mẹ Bạch đánh lên người mình sau đó đưa tay ôm lấy bà ấy. Bố Bạch mẹ Bạch gào khóc, mặt Bạch Tiểu Cẩm cũng đầy nước mắt ném gậy chụp ảnh đi: “Mẹ, con sai rồi! Con hối hận! Con rất hối hận!”
Mặc dù Hàn Hướng Nhu đã gặp không ít hồn ma, nhưng mỗi một lần nhìn thấy bọn họ phải tạm biệt với người thân trong lòng cô không phải không có cảm giác. Đợi qua mấy phút, mắt thấy âm khí truyền cho Bạch Tiểu Cầm sắp bị tiêu tán, Hàn Hướng Nhu mới gọi cô ấy: “Tiểu Cẩm, chúng ta phải đi rồi.”
Mẹ Bạch lưu luyến không rời buông tay con gái ra sau đó không nhịn được lại hỏi một câu: “Tiểu Cẩm, con có thể nhờ hai vị đồng chí này giúp con giới thiệu người yêu không? Bọn họ quen biết rất nhiều hồn ma.”
Nước mắt Bạch Tiểu Cẩm rơi xuống một nửa lập tức ngừng lại, cô ta nhanh chân chạy tới phía Hàn Hướng Nhu, giả vờ không nghe thấy mẹ ruột dặn dò muốn mình xem mắt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT