Đại sư Minh Dương gật gật đầu: “Cách đây không lâu, đạo hữu Hàn và một cô gái họ Trần đã tới đạo quán, đồ nhi của tôi là Tân Mặc trái lại rất quen thân với cô ấy.”
Tần Mặc nở nụ cười xấu hồ: “Đạo hữu Hàn có thể nói là thiên tài trên phương điện bùa chú, tôi rất kính nể cô ấy.”
Cố Bách Nhiên thấy vẻ mặt hết sức thân quen với cô của đối phương, bỗng nhiên mở miệng: “Cô ấy mời tôi gia nhập vào phái Thiên Nhất của cô ấy.”
Ngoại trừ biết đạo quán Thanh Vân ra, Cố Cẩm Bằng cũng không biết nhiều về những thứ khác, vội vàng xin đại sư Minh Dương chỉ bảo: “Đại sư, phái Thiên Nhất này có đáng tin không?”
Đại sư Dương Minh cân nhắc một lát rồi dặn dò Tần Mặc: “Con đi lấy ‘Đại điển môn phái đạo gia xưa và nay’ đến đây.”
Từ sau khi hỏi thăm Hàn Hướng Nhu rằng cô là người của phái Thiên Nhất, Tần Mặc đã đọc quyển sách này không ít lần. Vì thế anh ta mở sách đến trang có phái Thiên Nhất kia rồi đưa cho Cố Cẩm Bằng.
Đại sư Minh Dương giải thích: “Ở ngàn năm trước, đạo giáo chúng tôi quả thực có một phái Thiên Nhất, môn phái này có yêu cầu cực kỳ cao về thiên phú của đệ tử, cho nên trong vòng 300 năm ngắn ngủi đã đứt đoạn truyền thừa. Về phần đạo hữu Hàn có phải là người của phái Thiên Nhất hay không thì lão đạo không dám khắng định bừa. Có điều đạo hữu Hàn đúng là rất có bản lĩnh, bùa trừ tà thượng hạng mà cô ấy tặng cho cô Trần Lị Toa mà ngay cả lão đạo cũng chỉ có mấy tờ mà thôi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT