Dù trùng biển vốn là những sinh vật hung tàn, khát máu, chuyên ăn thịt người, nhưng khi nhìn thấy mấy phương pháp nghiên cứu này, Phượng Sở cũng không thể không cảm thán — Trong tất cả các sinh vật trên đời, loài tàn nhẫn và điên cuồng nhất mãi mãi vẫn là con người.”
“Ồ, sắc mặt cậu có vẻ không tốt? Là vì những thí nghiệm này sao?” Kẻ Ngu Ngốc nghiêng đầu nhìn khuôn mặt tái nhợt của Phượng Sở.
“Nhưng những sinh vật đó đều là trùng biển ăn thịt người. Cậu không cần cảm thấy thương xót hay khó chịu vì chúng đâu.”
Phượng Sở vừa xoay người đi về phía cửa, vừa phất tay: “Tôi không phải đang thương xót hay khó chịu vì trùng biển.”
“Chỉ là tôi không thích những phương pháp vô nhân tính, vượt qua mọi giới hạn như vậy của con người.”
Kẻ Ngu Ngốc hơi khó hiểu: “Điều này có gì khác biệt sao?”
Phượng Sở lắc đầu: “Không thể chỉ vì chúng là kẻ thù hoặc không phải con người mà chúng ta sử dụng những cách thức vượt qua mọi giới hạn. Hôm nay cậu có thể dùng lý do ‘chúng là kẻ thù’ để làm vậy, thì có lẽ ngày mai cậu cũng có thể dùng lý do ‘chúng là kẻ thù’ để làm điều đó với đồng loại của mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play