Phượng Sở quay đầu nhìn, thấy Đoàn trưởng Nhung Thương đang bước đến.
Trên người hắn còn vết máu của trùng biển và những vết thương do đợt tấn công dữ dội, nhưng dáng đi của đối phương vẫn vững vàng, uy nghi , luôn giữ trạng thái cảnh giác.
“Cậu nhỏ!” Uông Vượng vui mừng hét lên.
Ngay lập tức, nhận được một cú đánh yêu vào gáy “Anh cũng dám đến nơi này? Tôi nhớ anh chỉ qua được một bài kiểm tra của bốn giáo viên, đúng không?”
Uông Vượng bị đánh đến choáng váng, còn có chút ngượng ngùng rất ủy khuất: “Không có, sau đó cháu đã cố gắng và qua hai cái. Nhưng cậu cũng biết cháu trời sinh đã không thích tấn công, tinh thần lực ngụy trang thì được, nhưng kết hợp thêm phòng thủ phản công thì… lại không xong.”
“Dù sao, cháu cũng đã rất giỏi rồi! Ít nhất cháu có thể tự bảo vệ mình, nên Phượng ca và Long ca mới cho cháu đến đây mà!”
Nhung Thương quay sang nhìn Phượng Sở, trước tiên hắn thực hiện một động tác chào quân sự, sau đó cúi nhẹ người.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play