Uông Ngọc Thụ nhìn thấy Uông Vượng bê đồ ăn đi cùng với Phượng Sở, ánh mắt thoáng trầm xuống. Người anh trai này của gã quả thật đã kết thân được với một nhân vật lợi hại, đầy giá trị.
Nhưng, trong thế giới này, những thiên tài trẻ tuổi không hề hiếm. Tuy nhiên, không phải ai trong số họ cũng có thể bình an đi đến cuối con đường.
Những kẻ bị gục ngã giữa chừng sẽ không được gọi là thiên tài. Bọn họ chỉ là một dạng khác của những “thần đồng bất hạnh”, giống như câu chuyện về Thương Trọng Vĩnh mà thôi.
(*Thương Trọng Vĩnh là điển tích nói về thần đồng nhưng không có cơ hội phát triển hoặc sớm mai một, bị lãng phí tài năng, giống như các “thiên tài thất bại.”)
Người cười đến cuối cùng mới là kẻ chiến thắng.
Nghĩ đến đây, Uông Ngọc Thụ lại nở một nụ cười: “Em chỉ là thấy Quả Cam và những robot ưu tú đang ngồi ở bàn này nên qua chào hỏi thôi mà.”
“Anh hai, anh cũng không cần căng thẳng đến thế đâu.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT