Ai ngờ dì đầu bếp cười tự tin: “Cậu nhóc, không thấy vì sao dì lại được làm việc ở đây à? Cơm này tôi thêm cả tinh thần lực vào để điều chỉnh dinh dưỡng đó. Nếu cậu có thể khiến tôi nghỉ việc, dì đổi họ theo cậu luôn nhé, haha!”
Phượng Sở nhớ lại gương mặt kinh ngạc đến ngơ ngác của thiếu gia và đám tùy tùng, có lẽ đó là lần đầu tiên hắn thất bại nhục nhã như vậy.
Nếu dì bếp còn như thế, chớ nói chi tới những giáo viên tinh thần lực khác thì càng miễn bàn.
Chu Switer coi như có trách nhiệm nhất. Trong suốt 20 ngày học, họ chỉ thấy ba người: viện trưởng, giáo sư Hoa, với Chu Switer. Còn lại, các giáo viên khác thì chẳng thấy bóng dáng đâu.
Duy chỉ có một con gấu trúc đen trắng thường xuyên xuất hiện lén lút quanh phòng thiền. Phượng Sở luôn cảm thấy ánh mắt của con gấu này không hề trong sáng, mà đầy vẻ gian xảo và tinh quái như đã thành tinh.
Cuối cùng, khi cậu thử dùng một cây trúc laser giả để dụ gấu trúc đến gần hòng vuốt ve nó – kết quả con gấu đó chỉ liếc mắt nhìn hình ảnh cây tre laser rất giống thật trong tay cậu, rồi không chút do dự – trợn mắt lườm cậu một cái rõ to. Thậm chí, sau đó nó còn dùng quang não gửi qua cho cậu một biểu cảm chế nhạo.
Tâm trạng của cậu lúc đó chẳng tốt hơn vị thiếu gia bị dì bếp từ chối kia là mấy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT