Nụ cười hoàn hảo trên gương mặt Uông Ngọc Thụ bắt đầu cứng lại. Đôi mắt đẹp thường được khen ngợi giờ đây tràn đầy kinh ngạc và bất mãn.
Há há, hóa ra thằng em này cũng có ngày bị ngó lơ! Còn gì sung sướng hơn thế chứ?
*
“Phượng Sở tiên sinh?” Uông Ngọc Thụ đành lên tiếng nhắc nhở, đưa tay ra thêm chút nữa.
Phượng Sở nhìn một lúc lâu, rồi phẩy tay đầy chán ghét: “Ngại quá. Nhưng tôi thấy cậu không hợp mắt nên đừng làm bạn chi.”
Uông Vượng không nhịn được bật cười thành tiếng, trong lòng hét lên: Phượng ca, đúng là thần của em!
Uông Ngọc Thụ mặt mày sa sầm: “…Phượng Sở tiên sinh, anh nghiêm túc ư? Không biết điểm nào của tôi khiến anh chướng mắt?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play