Cô cảm thấy một sự nhẹ nhõm chưa từng có, mặc dù lân này làm âm 1 lên rất mất mặt nhưng cô thực sự phải cảm ơn vợ của Đoàn trưởng Lục, nếu không phải vì chuyện lần này, cô cũng không biết mình còn bị mụ phù thủy già đó bắt nạt bao nhiêu năm nữa. 
Tôn Hướng Quốc: … Em có vui thì cũng không cần phải khóc chứ? Tống Duệ Nguyệt ở nhà nghỉ ngơi một ngày, ngày hôm sau tiếp tục đến nhà máy kẹo ở đội Hải Giác bên kia làm việc, kết quả vừa vào văn phòng đã thấy Tằng Nguyên Văn hấp tấp di tới. "Xưởng trưởng, Bí thư Cung gọi điện đến, bảo cô đến công xã một chuyến, nói có chuyện muốn hỏi cô."
 "Đi công xã thì đi công xã, anh vội cái gì?" Tống Duệ Nguyệt nghĩ thầm Bí thư Cung tìm cô còn vì chuyện gì được nữa? Đương nhiên là chuyện nhà máy đường, quân đội xây dựng nhà máy ở đội Hải Giác râm rộ như vậy, nhà máy đường cũng đã bắt đầu hoạt động, lô đường đầu tiên sản xuất ra đã trực tiếp cung cấp cho nhà máy kẹo bên này, Bí thư Cung mà không biết mới lạ.
Tằng Nguyên Văn sao có thể không vội được, bây giò thấy cuộc sống ngày càng có hy vọng, hắn chỉ sợ Bí thư Cung nổi giận, sẽ sa thải xưởng trưởng, đến lúc đó nhà máy kẹo sẽ ra sao? 
"Nghe nói hôm qua có người của công xã đến phỏng vấn thanh niên trí thức, kết quả nghe nói đội của chúng ta mở hai nhà máy, tiện thể cũng phỏng vấn tuôn, chuyện này chắc là đã truyền đến tai Bí thư Cung rồi. Ông ấy… Ông ấy sẽ không không cho cô làm xưởng trưởng chứ? Vậy phải làm sao bây giờ!"
 Tống Duệ Nguyệt thâm nghĩ không cho làm thì không làm, chỉ sợ cô không muốn làm, bên phía Cung Tự Tại còn không chịu buông tay.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play