“Tôi… tôi thật sự không, không có, không nhìn gì cả. Có thể là lúc lấy trà, không cẩn thận… làm rơi ra." Giọng Nguyễn Anh Hoa ngày càng nhỏ, cũng ngày càng chột dạ, làm phu nhân chính ủy sư đoàn nhiều năm như vậy, bình thường Thiệu Chính Hồng cũng giáo dục tư tưởng cho bà ta không ít, lẽ nào bà ta thật sự không nhớ sao?
"Vậy thì bà lén nhớ mật khẩu két sắt của tôi để làm gì? Bà không biết đây là vi phạm kỷ luật sao? Bà nói bà không xem, vậy thì lúc tôi không ở nhà, ai biết bà có mở két sắt sau lưng tôi, xem lài liệu bên trong không? Nguyễn Anh Hoa, bà thật sự… bà đúng là đồ ngu thiển cận!"
Thiệu Chính Hồng đã không biết phải mắng như thế nào nữa. "Tôi chỉ sợ ông lén giấu đồ vào bên trong, ông còn mắng tôi, nếu không phải vì vợ Lục Yến Từ gây chuyện, nhất quyết tặng trà, mà ông lại không chịu chia một nửa cho bố tôi thì tôi… có cần phải mỏ két sắt không? Hơn nữa, tôi tưởng ông để hết lài liệu Điểu trọng trong quân đội rồi, nào biết ông còn để ở nhà nữa! Như vậy không an toàn sao?" Lúc này Nguyễn Anh Hoa vội vàng trốn tránh trách nhiệm, hễ ai có thể kéo vào thì bà ta đều kéo vào.
Nhưng bà ta không biết rằng càng như vậy, Thiệu Chính Hồng càng tức giận. "Bà còn biết xấu hổ không? Quân đội hễ chia được chút vật tư nào, bà đều muốn chuyển hết về nhà mẹ đẻ, chuyện này tôi cũng không nói nữa, trà do vợ Tiểu Lục tặng cũng cản trở bà sao? Chính bà tham fam vi phạm kỷ tuật, bây giờ tại quay sang trách người khác? Nếu cô ấy biết bà có thể làm ra chuyện như vậy thì trà này cô ấy sẽ không bao giờ tặng. Bà đã không buông bỏ được nhà mẹ đẻ như vậy thì ty hôn đi! Ly hôn rồi, nửa đời sau bà cứ ở bên bố và anh trai bà." Thiệu Chính Hồng tức đến mức không cần mặt mũi nữa, dứt khoát nói rõ những chuyện tộn xộn này trước mặt Tả Hòa An.
"Sao có thể được? Không được, tôi không đồng ý, Thiệu Chính Hồng, ông muốn ly hôn với tôi để cưới người trẻ đẹp hơn sao? Không được, tôi nói cho ông biết, hôn nhân quân nhân được pháp luật bảo vệ, không phải ông muốn ly hôn là ly hôn được." Nguyễn Anh Hoa vừa nghe nói đến ly hôn thì hoảng sợ, tức giận hét lớn.
Thiệu Chính Hồng cười lạnh: "Bây giờ không còn do bà quyết định nữa." Nói xong, lại nhìn về phía Sư trưởng Tả nói: "Lão Tả, chuyện tiếp theo để ông xử lý đi, tôi… lên viết bản kiểm điểm, chờ tổ chức xử lý!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT