"Ai chà, vợ của Tiểu Lục à! Đều là hai mắt hai lô mũi một cái miệng, sao cô lại có thể xinh đẹp như vậy chứ. Bỏ qua việc Tiểu Lục vội vàng cưới cô về nhà, nếu đổi lại là tôi, tôi sẽ cười tỉnh giấc trong mơ mất." Người phụ nữ lớn tuổi nói chuyện với giọng địa phương phương Bắc, nhìn chằm chằm vào Tống Duệ Nguyệt, đôi mắt không rời, một đôi tay đầy vết chai như cành cây khô nắm lấy đôi tay nhỏ nhắn, trắng trẻo, mịn màng của Tống Duệ Nguyệt rồi sờ đi sờ lại.
Tống Duệ Nguyệt: … Bà ơi, mặc dù bà đang khen tôi nhưng mà, bà có thể đừng sờ tôi như vậy không?
Bên cạnh, Lục Yến Từ nhìn thấy cảnh này, tiến lên nói: "Kiều Kiều, đi lấy kẹo mừng ra, chia cho mọi người nào!" Tống Duệ Nguyệt giật mình, vội vàng rút tay lại, quay người về phòng lấy kẹo mừng. Bà lão tức giận đ.ấ.m vào người Lục Yến Từ một cái: "Sao thế, sờ tay vợ mình mà cũng không nốỡ à!"
Hừùi Bà lão này không thấy à, Tiểu Lục này đúng là một bình dẫm chual Lục Yến Từ: … Đương nhiên chỉ có anh mới được sờ tay vợ mình, bà lão cũng không được, ai cũng không được! "Bác gái, bác rảnh rỗi không có việc gì làm thì tát nữa khi Kiều Kiều nhà tôi lấy kẹo mừng ra, bác dẫn cháu đi phát kẹo làm quen với mọi người."
Tay vợ tôi đã bị bác sờ rồi, bác phải làm gì đó chứ!
Bà lão là mẹ của Đới Nguyên Diệu ở nhà bên, sau khi ông bạn già qua đời thì được con trai cả đón về để phụng dưỡng, tiện thể giúp trông cháu trai cháu gái.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT