Đang do dự không biết có nên đến nhà họ Chu xem không thì tiếng gõ cửa vang lên. Triệu Hồng Hà mắt đỏ hoe đi mở cửa, bên ngoài là Lý Thắng Nam và Tiểu La. Sau khi trình bày ý định, Trương Chính Cương với vẻ mặt nghi hoặc đi ra từ trong phòng. "Đồng chí Trương Chính Cương, làm phiền anh đi cùng chúng tôi một chuyến…" Đến đồn cảnh sát, Trương Chính Cương nhìn thấy Tống Duệ Nguyệt và người đàn ông khí thế bức người bên cạnh cô, trong lòng bỗng chùng xuống.
"Đội trưởng Trần, chuyện gì xảy ra vậy? Sao tại có nhiều người thế?" Trân Dư Hoài nhìn Trương Chính Cương đang cười tươi rói, mặt không biểu cảm nói: "Đồng chí Trương Chính Cương, chúng tôi nhận được tin báo…" Anh ta kể sơ qua toàn bộ sự việc, sau đó bình tĩnh nhìn Trương Chính Cương.
Trương Chính Cương nghe xong, nụ cười trên mặt dần đông cứng, vẻ mặt không tin nổi nói: "Oan uổng quá, đội trưởng Trần, sao tôi có thể làm chuyện như vậy được? Cái gì mà La… La Mậu Lài kia, tôi căn bản không quen biết anh ta."
Tống Duệ Nguyệt vẫn luôn biết Trương Chính Cương là kẻ giả tạo, nội tâm lại càng bẩn thỉu đê tiện nhưng nhân chứng đều đã khai ra,ông ta vẫn có thể mặt không đổi sắc kêu oan, đúng là già mồm cãi láo.
Nếu như ở bên ngoài đồn cảnh sát, cô nhất định sẽ đánh cho tên súc sinh này sống dở c.h.ế.t dở.
Lục Yến Từ nhận ra cơn giận của cô liền nắm lấy tay cô, nhỏ giọng nói: "Em yên tâm đi, hôm nay ông ta không trốn thoát được đâu. Hơn nữa, em xem, sắp có trò hay để xem rồi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT