Tống Duệ Nguyệt liếc anh: "Không có." Sau đó vào phòng, đóng sâm cửa lại. Lục Yến Từ nhìn cánh cửa đóng lại, bất lực cười cười rồi quay người đi tắm. Tống Duệ Nguyệt về phòng, vội vàng thay sườn xám, còn tô son, đeo một đôi hoa tai ngọc trai, một chuỗi vòng tay ngọc trai, đi giày da cao gót, nghe thấy bên ngoài có động tĩnh, mới mở cửa phòng, uyển chuyển đi ra ngoài. 
Lục Yến Từ tắm xong ra ngoài, vừa dùng khăn lau đầu, kết quả vừa hầu chuyển động: "Kiều Kiều, em mặc ít thế này, không lạnh à?" Tống Duệ Nguyệt: … Cô suýt nữa muốn cởi giày ném vào mặt tên đàn ông này.
Thật muốn tức c.h.ế.t cô mà. Cô có thân hình như vậy, khuôn mặt như vậy, mặc chiếc sườn xám đẹp như vậy, nhưng tên đàn ông thối này tại không hề động lòng, còn hỏi cô có tạnh không… Nếu không phải trước đó rõ ràng cảm thấy anh có phản ứng, cô còn nghi ngờ anh không được nữa ấy.
Cô trừng mắt nhìn anh, thôi vậy, tên đàn ông vô tình này, thật phí tâm tư của cô, hay là đi ngủ sớm đi!
Tống Duệ Nguyệt quay người định về phòng, kết quả vừa quay người đã cảm thấy có người nhanh chóng đi tới sau lưng, cô còn chưa kịp phản ứng, đã bị Lục Yến Từ bế xốc lên ném lên giường.
"Anh… Anh phát điên gì… ưm…"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play