Trong căn phòng này, nhốt một người phụ nữ, toàn thân không mảnh vải che thân, trên người đầy thương tích, hầu như không có chỗ nào lành lặn, cô ta cứ nằm như vậy trên đống rơm, mắt nhắm nghiền, nếu không phải n.g.ự.c còn hơi phập phồng, cô còn tưởng người này đã chết, rơm rạ dưới thân cô ta toàn là vết m.á.u khô, đen sì, cũng có một số vết m.á.u tươi, có lẽ mới dính vào. 
Tống Duệ Nguyệt chỉ thấy sởn tóc gáy, lại nhìn thoáng qua cách bài trí trong phòng này, trên tường treo roi da, gậy sắt, còn có đủ loại dao, móc… 
Cô vẫn luôn biết Lâu Chí Cường là một tên biến thái, Lâu Dương Vân cũng là một tên khốn bẩm sinh nhưng cô không ngờ Lâu Chí Cường lại đám giam câm một người phụ nữ trong hầm ngầm nhà mình…
 Vậy nên, những ngày cô theo đõi gã, mỗi khi ngọn đèn ở sân sau sáng lên thì đó là lúc gã xuống hành hạ người phụ nữ này sao? 
Lúc này, cô hận không thể lăng trì Lâu Chí Cường mới hả giận nhưng cô vẫn nhịn. Cô muốn đưa người phụ nữ này ra khỏi đây nhưng bây giờ cô không làm được gì cả, cuối cùng, cô chỉ có thể nhẫn nhịn cơn tức giận trong lòng, đi tới bên người phụ nữ kia, đút cho cô ta uống một ít ngọc dịch.
Người phụ nữ này vẫn còn ý thức, có lẽ là khát tắm rồi, nếm được vị ngọt của ngọc dịch, cô ta tiền vô thức nuốt mấy ngụm. Tống Duệ Nguyệt cũng không đút quá nhiều, nếu không tát nữa cảnh sát chưa tới, cô ta đã tỉnh rồi, dù sao thì công hiệu của ngọc dịch thực sự có chút nghịch thiên. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play