Cung Tự Tại cũng cười: "Được rồi, đừng hỏi nhiều như vậy nữa, cô chỉ cân biết loại kẹo này số lượng có hạn, hiện tại trên thị trường vẫn chưa mua được, rất hiếm là được rồi, đúng rồi, tiện thể bảo người pha ba cốc trà mang đến đây." Hứa Bạch Vân cũng hơi mơ hồ nhưng dù sao thì cô ấy cũng chưa từng thấy loại kẹo nào đẹp như vậy, vui lắm, ôm bốn gói kẹo đi ra ngoài. Cung Tự Tại cầm kế hoạch đi ra sau bàn làm việc xem kỹ, không xem thì thôi, càng xem càng kinh ngạc. Tống Duệ Nguyệt đợi ở đây cũng chán, bèn nói: "Anh Cung, anh cứ xem kế hoạch trước, tôi ra ngoài xem đánh giá của mọi người về kẹo, anh xem xong thì gọi tôi.” Cung Tự Tại thấy cô thoải mái và tùy ý như vậy, buồn cười gật đầu: "Cô tự tin vào kế hoạch của mình lắm nhỉ."
"Đương nhiên rồi." Cô nhướng mày cười, sau đó đứng dậy đi ra khỏi phòng làm việc. Tằng A Ngưu và kế toán Hà không đám tùy ý như cô, hơn nữa cả hai đều căng thăng đến mức lòng bàn tay đổ mồ hôi. Tống trí thức này không nói với họ là quen Xã trưởng Cung à!
Hơn nữa, thái độ của cô sao lại… tùy ý như vậy, giống như ở nhà mình, không coi thị trưởng ra gì!
Sau này họ phải đối xử tốt hơn với vị tổ tông này, ai biết cô còn quen biết những nhân vật lợi hại hơn không.
Tống Duệ Nguyệt không biết hai người này còn nghĩ như vậy, bây giờ cô Điểu tâm hơn đến đánh giá của mọi người về những viên kẹo này.
Mọi người cũng quay lại, thấy Tống Duệ Nguyệt cười tủm tỉm đi tới, mọi người đều im lặng, có mấy đồng chí nam còn đỏ mặt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT