Trên mặt đứa trẻ đây những vết bầm tím, má sưng cao, khóe miệng còn chảy máu, rõ ràng là bị đánh rất làn nhẫn. Lại vén áo của nó lên, trên người cũng toàn là vết sưng đỏ. Chỉ cần chạm nhẹ, A Tứ đã hít hà liên tục, còn nghiến răng chịu đựng không kêu lên. Tống Duệ Nguyệt nhìn mà mắt đỏ hoe, điều này khiến cô nhớ lại những ngày tháng bị Tiếu Lan ngược đãi đánh đập, đau đớn, đáng sợ và bất lực.
Cô đột ngột ngẩng đầu lên, trừng mắt nhìn Tằng Nguyên Trung: "Ông đúng là một tên khốn độc ác và vô lương tâm, cậu ấy là con trai của ông, còn nhỏ như vậy, ông lại ra tay làn nhẫn với nó."
Tằng Nguyên Trung bị cô mắng nhưng lại không hề cảm thấy áy náy, ngược tại còn rất ngang ngược, giọng điệu đầy vẻ khinh thường: "Tôi quản con tôi, một người ngoài như cô có tư cách gì ở đây mà chỉ tay năm ngón, hôm nay tôi có đánh c.h.ế.t nó, nó cũng chỉ có thể chịu chết.
Tống Duệ Nguyệt tức đến mức nắm chặt tay, quay sang cười tươi với bà La nói: "Bà ơi, ông ta là con trai của bà phải không? Tôi thấy ông ta nói rất đúng, toại chó tạp không có tương tâm và bất hiếu này, bà không bằng đánh c.h.ế.t tuôn đi, giữ tại làm gì? Phí phạm không khí à?"
Bà La nước mắt tưng tròng… Bà cũng muốn đánh c.h.ế.t đứa con bất hiếu này nhưng bây giờ bà còn không bảo vệ được đứa cháu A Tứ này nữa!
Tằng Nguyên Trung trừng mắt, giơ gậy chỉ vào Tống Duệ Nguyệt quát: "Con khốn này, mày còn nói bậy bạ nữa, tin hay không tao đánh c.h.ế.t mày."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play