Đặc biệt là lời này lại được một nữ đồng chí xinh đẹp và hưng dữ nói ra, cảm giác được công nhận đó càng làm cho người ta phấn chấn! Triệu Vân Hương nghe xong lời này, vội vàng nói. "Tôi không, tôi không về, hôm nay cô còn có thể đuổi tôi đi sao?"
Tống Duệ Nguyệt lần đầu tiên thấy người bám riết ở nhà người khác để xin ăn, điều này chẳng khác gì ăn xin! 
Cô thực sự không biết phải điễn tả cảm giác chán nản trong lòng mình như thế nào, cô đang do dự không biết có nên đuổi người ta ra ngoài hay không thì Lục Kim An vừa hay từ trong bếp ôm bát nhỏ của mình chạy ra xem náo nhiệt, bên trong đựng một miếng xương sống lợn hầm nhừ, một miếng củ cải trắng, một miếng cà rốt, một miếng khoai tây, miệng nhỏ còn đang nhai một miếng khoai tây, nó mở to đôi mắt to tròn trong veo đáng yêu nhìn hai đứa trẻ một trai một gái cao hơn mình một cái đầu trước mặt với vẻ tò mò khó hiểu.
"Yêu thẩm, bọn họ cũng đến ăn cơm sao?” Tống Duệ Nguyệt: … Triệu Vân Hương nhìn thấy bát canh trên tay Lục Kim An, trên đó còn nổi váng mỡ, bên trong có một miếng xươmng to có thịt, nước bọt đã không nhịn được mà nuốt xuống.
Bà ta đẩy lưng con trai mình, nhỏ giọng lẩm bẩm một câu. DTV
Chỉ thấy Tiểu Ngũ đi đến trước mặt Lục Kim An, chốrng nạnh ra lệnh một cách hống hách: "Này, nhóc con, đưa bát cho tao, nếu không ngày mai tao sẽ bảo anh em tao đánh mày."
Tống Duệ Nguyệt: … Được rồi, thằng nhóc này nhất địnhu phải chạy ra đây để hóng hớt!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play