"Đại đội trưởng, có muốn cuối năm đội ta được bình chọn là đội tiên tiến không? Có muốn Tết đến mỗi nhà trong đội ta đều được chia thêm chút thịt không? Có muốn tạo chút thu nhập cho đội ta không, Tết đến không chỉ được chia thêm lương thực mà còn được chia thêm tiền?"
Tằng A Ngưu: … Tất nhiên là tôi muốn nhưng chuyện này có phải muốn là được đâu?
"Tống trí thức, cô nói vậy là có ý gì? Tôi không phải những tên lười biếng này, cô đừng hòng lừa tôi."
"Những cây mía trong làng ta đều được đưa đến công xã đúng không? Nếu ta không đưa đến công xã, tự sản xuất thành kẹo thì sao, rồi lấy đanh nghĩa tập thể bán cho hợp tác xã và bách hóa tổng hợp? Còn nữa, tôi thấy chưồng lợn trong làng ta chỉ có mấy con lợn đó, đến cuối năm, mỗi nhà không chia được đến nửa cân thịt, ông bảo xã viên nào làm việc có động lực? Chúng ta không thể mở thêm một trại chăn nuôi lợn hay sao? Còn có thể nuôi thêm vịt biển, vịt đó đẻ trứng, biến thành trứng vịt biển, cũng có thể bán cho hợp tác xã và chợ nông sản. Còn những hải sản khô đó…"
Tống Duệ Nguyệt nói mãi không đứt, Tằng A Ngưu nghe đến nỗi đầu óc choáng váng, nhất thời không phản ứng kịp.
"Cô… Cô nói dễ vậy thôi, kẹo đó chúng ta muốn sản xuất là sản xuất được à? Nuôi tợn cô tưởng tôi không muốn nuôi thêm sao? Nuôi thêm hai con dễ mắc dịch tả tợn tắm, trước đây đội ta không phải chưa từng xảy ra, đến cuối năm còn không nộp đủ chỉ tiêu cho công xã, còn bị phạt bị phê bình, cái trứng vịt biển gì đó tại là cái quỷ gì? Cô, nói cho tôi biết…"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play