Tống Duệ Nguyệt tò mò, mở ra xem, không nhìn thì thôi vừa nhìn đã mở to mnắt. "Anh lấy đâu ra nhiều tem phiếu thế này?"
Lục Yến Từ: "Không phải em muốn lấy mấy tờ phiếu công nghiệp sao? Hôm nay phát lương, anh đến chỗ sư trưởng và chính ủy xin hết phiếu của họ."
Tống Duệ Nguyệt lại lật xem, bên trong còn có hon chục tờ Đại đoàn kết và một tờ giấy gửi tiền, số tiền trên đó lớn đến mức khiến cô một lân nữa kinh ngạc. "Anh… Anh định đưa hết của cải cho em à?"
"Lương của anh bây giờ là 76 đồng một tháng, nếu đi làm nhiệm vụ, còn có thêm tiền thưởng và phụ cấp, trước Tết anh đi làm nhiệm vụ một tần, tập công, số tiền mặt còn tại chính là tiền thưởng và phụ cấp của tần làm nhiệm vụ đó. Số tiết kiệm này là toàn bộ tiền tương những năm qua của anh, thật ra trước đây không chỉ có từng này nhưng trước kia anh làm tiên trưởng, doanh trưởng thì tương không cao như bây giờ, thỉnh thoảng gặp phải tình huống đặc biệt, còn phải trích một phần tiền tương gửi cho gia đình những chiến hữu đã hy sinh…"
Lục Yến Từ nhỏ giọng nói những lời này với cô, nghe Tống Duệ Nguyệt thấy trong lòng chua xót, vừa vui mừng vừa cảm động.
"Anh tin tưởng em đến vậy sao! Chúng ta còn chưa kết hôn mà, nhưng anh đã đưa hết tiền cho em." Tống Duệ Nguyệt tuy miệng nói vậy nhưng trong lòng vui făm. Lục Yến Từ nhìn cô rõ ràng vui mừng như chuột ăn vụng dầu, miệng còn phải giả vờ làm bộ làm tịch vài câu thì không khỏi bật cười, cúi đầu mổ nhẹ tên đôi môi nhỏ của cô, mới nói: "Em đã làm anh như vậy, anh còn có thể làm sao?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT