"Đột nhiên sốt, nôn mửa, tiêu chảy. Cho uống cả thuốc nam cũng không khỏi, nhà đã nghèo đến mức không đủ ăn, thực sự không còn cách nào khác, mới phải đến đó."
Lâm Thời Minh thở dài, giọng nói mang theo sự bất lực và chán nản vô cùng. Tống Duệ Nguyệt hiểu rõ, trong thời kỳ đặc biệt này, phần lớn mọi người đều ăn không đủ no, mặc không đủ ấm, nếu dính đáng đến những thành phần như trí thức, phú nông, tư sản thì ai nấy đều sống trong cảnh nơm nớp lo sợ.
Hễ nhà nào có đồ cổ thì năm xưa không phải địa chủ thì cũng là phú hào hoặc tư sản, không chỉ ngày nào cũng bị lôi ra đấu tố, bị đánh đập thậm chí bị thương nặng không qua khỏi cũng không phải là chuyện hiếm.
Trước đây cô từng nghĩ, ông ngoại chưa đến sáu mươi tuổi đã qua đời, mẹ cô cũng sớm qua đời vì bệnh, chưa hẳn đã không phải là một sự giải thoát, nếu không gặp phải thời kỳ mười năm đặc biệt, với hoàn cảnh trước đây của ông ngoại, chắc cũng bị hành hạ đến chết.
"Ông đưa con đến bệnh viện ngay đi, tôi còn 20 đồng ở đây, ông cầm lấy trước, coi như là tiền đặt cọc của tôi." DTV
Nói xong, cô lấy ra hai tờ tiền đại đoàn kết đặt lên bàn, chiếc vòng tay đó bây giờ là khoai lang, bỏng tay nhưng chỉ vài năm nữa tình hình tốt lên, giá sẽ tăng vọt, sau này một chiếc vòng tay ngọc bích đế vương lục cực phẩm như vậy ít nhất cũng phải vài trăm triệu, cô đã chiếm được món hời lớn, cho đù sau này họ không bán những món đồ cổ đó cho cô thì đưa hai mươi đồng này ra cũng đã là chiếm. được món hời lớn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT