“Mẹ vẫn không tin, nấm rừng sao có thể ngon hơn thịt.”
Mẹ Lục khinh thường, giơ đũa gắp lên. Nhưng mà, sau khi ăn miếng này, lập tức kinh ngạc, hai mẹ con đã lâu không được ăn ngon như vậy.
Không ngờ khi vừa mở cửa ra, đã nhìn thấy mẹ Lục và Lục Vân Hiên đang năm trên mặt đất. Kiều Thanh sợ hãi, tập tức chạy ra ngoài gọi người, hàng xóm bèn ba chân bốn cẳng vội vàng đưa hai mẹ con đến trạm y tế trong thôn, bác sĩ kiểm tra xong lập tức nói: "Là ngộ độc thực phẩm, phải đổ nước bẩn vào để gây nôn, nếu không sẽ chết người.” Một số dân làng giúp đỡ bác sĩ đổ nước bẩn vào miệng mẹ Lục và Lục Vân Hiên, hai người bắt đầu nôn thốc nôn tháo, cuối cùng cũng từ từ tỉnh dậy.
Sau khi mẹ Lục và Lục Vân Hiên tỉnh dậy, nghe bác sĩ và Kiều Thanh kể lại chuyện đã xảy ra, dạ dày của họ vốn đã trống rỗng vì nôn, lại không nhịn được thấy trời đất quay cuồng, nôn thêm một trận kiên thiên động địa.
Hôi quá! Thật sự quá hôi, cả cơ thể của hai mẹ con đều hôi từ đầu đến chân! Thật sự rất hôi đến mức không ngửi được! Hôi hơn cả cái chuồng lợn mười năm không rửa!
Mẹ Lục và Lục Vân Hiên thậm chí còn không kịp nói lời cảm ơn với Kiều Thanh, đã vội vã chạy về nhà tắm rửa, mẹ Lục vừa tắm rửa, vừa chửi mắng mười tám đời tổ tiên nhà Tô Tầm Vị.
Bởi vì nhà họ Tô và nhà họ Lục một người ở phía đông thôn, một người ở phía tây thôn, hơn nữa Kiều Thanh biết Lục Vân Hiên hay sĩ diện, còn đặc biệt dặn dò người khác không được nói cho ai biết chuyện này, nên Tô Tầm Vị cũng không biết gì về chuyện này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT