Tô Tầm Vị không nghĩ đến bề ngoài Tả Cánh Thành lạnh lùng, nhưng anh lại ân cần như vậy. Cô đem đầu cù là cho vào túi, gật đầu nói: “Được rồi, em sẽ chú ý, sửa đường còn khó hơn xuống ruộng, ở đây cũng có rất nhiều đá lớn, anh cũng chú ý an toàn.”
Tả Cánh Thành gật đầu. Vân Nhã cũng được xếp vào sửa đường, bởi vì việc sửa đường ngoài những thanh niên tri thức, còn có dân địa phương cũng qua đây, công trình tương đối lớn, nhân viên cũng tương đối phức tạp, Vân Nhã có trình độ, viết chữ cũng đẹp, vì vậy đội trưởng Vương để cô ấy phụ trách đăng ký tình trạng tính công của nhân viên. 
Vân Nhã mang theo tương khô, cô biết rằng điều kiện ở nông thôn chắc chắn không tốt, vì vậy túc đến đây đem không ít tương khô, bao gồm đồ hộp, thịt bữa trưa, bánh quy, thậm chí cả kẹo. Hôm nay cô ăn bánh quy, nếu đổi bánh quy này cho người khác thì chắc chắn sẽ rất ngon, nhưng thứ này ăn quá nhiều, miệng khô, hơn nữa dễ ngấy. 
Vân Nhã nhìn Tả Cánh Thành đem thức ăn của mình chia sẻ cho ba người thanh niên tri thức khác, tại nghe Tả Cánh Thành và Tô Tầm Vị nói chuyện một cách thản nhiên, thái độ thân mật tự nhiên dường như không khác gì các cặp vợ chồng khác. 
Trong lòng Vân Nhã trong chớp mắt như đập vỡ bình giấm vậy, sự chua chát trỗi dậy. 
Đôi mắt cô tối sầm lại không dấu vết, sau đó cô đi đến bên cạnh Tô Tầm Vị chào hỏi. 
“Chị dâu, chị đến đây là để mang đồ ăn cho anh Cánh Thành sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play