Bữa sáng của tiệm cơm quốc doanh lấy hai tệ một phần, hơn nữa người nhiều, cũng không phải tất cả mọi người đều đến tiệm cơm quốc doanh ăn cơm. Văn hóa bày hàng có từ xưa tới nay, đây cũng chính là người gan lớn làm được, người nhát gan chết đói. Vân Nhã nghe thấy Tô Tầm Vị nói như vậy, đáy mắt đã hiên lên ánh sáng vẻ kinh ngạc, không nhịn được nhìn cô thêm một lần nữa. Tô Tầm Vị đạp xe ở phía trước, ngược lại không để ý ánh mắt của Vân Nhã. 
Cô trực tiếp đạp xe về phía khu tập trung của thanh niên tri thức. Bởi vì mua đồ mất một hồi lâu, thế nên túc Tô Tầm Vị trở về thôn Bình An đã cần hai giờ. Tô Tầm Vị trực tiếp dừng xe ba bánh ở trước khu tập trung của thanh niên tri thức. 
“Thanh niên tri thức Tả, vợ của anh tới tìm anh.”
Mới vừa dừng xe, người bên trong ruộng ven đường truyền đến một loạt âm thanh trêu chọc. 
“Ôi chao, thanh niên tri thức Tả thật là rất may mắn, như unày có phải tới đây mang cho thanh niên tri thức Tả chút đồ ăn gì ngon phải không?”
Thanh niên tri thức bên cạnh không chỉ trêu chọc, còn không nhịn được nhìn về phía Tả Cánh Thành. 
Tả Cánh Thành đội nón cỏ, mặc đồ áo dài, quần dài không khác gì người bên cạnh, nhưng thứ đồ bình thường như vậy, rơi vào trên người của anh lại có một loại khí chất thanh cao không nói ra lời. 
Anh đi ra từ bên trong ruộng, Tô Tầm Vị còn chưa kịp lên tiếng, Vân Nhã phía sau đã dẫn đầu nhảy xuống xe, lúc này vọt tiến lên, một tay ôm Tả Cánh Thành thật chặt, âm thanh ngọt ngào nói: “Anh Cánh Thành! Sao anh giới thiệu em với họ như vậy, anh thật là đáng ghét.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play