Tô Tầm Vị mãnh tiệt khinh thường chính mình một phen, sau đó đè nén ý nghĩ mê muội trong lòng mình xuống. Để tránh cho việc mình sẽ mắc sai lầm, cô vội vàng quay người, quay mặt vào tường, thậm chí còn quấn chặt chăn bông quanh người rồi trùm chăn lên đầu, cố gắng tự thôi miên bản thân. 
Nhưng mà, đúng lúc này, một bàn tay đột nhiên vén chăn trên đầu lên. 
Hành động này ngay lập tức khiến Tô Tầm Vị hóa đá, thậm chí bất giác còn ngừng thở. 
Tả Cánh Thành muốn làm gì? 
“Ngủ như vậy sẽ rất khó chịu đấy.” Tả Cánh Thành bình tĩnh nói. Trong bóng tối, giọng nói của anh cực kỳ dễ nghe, mang theo sức hút đặc trưng của đàn ông, giống như một chiếc bút lông nhỏ, quẹt qua quẹt lại, làm rung động lòng người. Tô Tầm Vị chỉ có thể giả vờ nói: “Tôi lạnh.”
Nói xong cô lại kéo chăn lên. 
“Thế thì xích lại gần tôi đi, sẽ không còn cảm thấy lạnh nữa.”
Tả Cánh Thành đột nhiên tiến lại gần, tiến lại rất gần với Tô Tầm Vị. 
Tô Tầm Vị: “…”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play