Trầm Tử Khôn không buồn nhớ lại đây là lần thứ mấy hắn thấy Mao Tử Thế bị thương, lén trèo tường vào nhà mình.
Lần đầu tiên Mao Tử Thế trèo tường đến, Trầm Tử Khôn đang ngắm trăng khuya. Một bóng đen lớn lật qua đầu tường, rồi "bịch" một tiếng ngã xuống đất.
Trầm Tử Khôn trầm mặc nhìn bóng dáng nhỏ nhắn đầy máu của tiểu sư đệ mình. Mao Tử Thế ngẩng đầu lên, nở nụ cười hì hì:
“Trầm đại nhân, mau kéo ta một phen. Ta ngã đau quá, tay này chắc gãy rồi.”
Khoảnh khắc đó, Trầm Tử Khôn - người luôn giữ vẻ đoan chính, trầm ổn - chỉ có một suy nghĩ: Phụ thân đã dùng tiêu chuẩn gì mà nhận một người như Mao Tử Thế làm đồ đệ?
Tính cách hỗn loạn này, hoàn toàn không giống với phụ thân chút nào.
Dẫu vậy, Trầm Tử Khôn vẫn đưa tay kéo Mao Tử Thế lên, rồi tự mình giúp hắn băng bó.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT