Chờ trong tiệm nửa tiếng đồng hồ, Thẩm Tín cũng nhìn giấy vàng và chu sa nửa tiếng.
Còn Phạm Hiểu thì dại ra vì chán. ban đầu còn định chơi điện thoại, nhưng vừa mới lấy ra thì Thẩm Tín bảo cậu ta ngừng lại, trừ khi muốn đối diện với cảnh điện thoại phát nổ ngay trước mặt. Thế là Phạm Hiểu đành bỏ ý định giải trí cơ bản này.
Đợi một lúc, cuối cùng bên ngoài cũng có tiếng động.
"Bà ơi!" Đứa trẻ chơi ở ngoài lớn tiếng gọi.
“Ơi!” Bà lão trả lời với giọng đầy sức sống, “Đồng Đồng, sao lại đứng ở cửa? Ở đó nhiều muỗi lắm!”
Đứa trẻ chạy tới bà lão, “Bà ơi, có người muốn mua giấy vàng!”
Thẩm Tín đặt mấy món đồ xuống, Phạm Hiểu cũng vội vàng theo sau, cả hai bước ra cửa thì thấy không xa có một bà lão đứng đó. Bà mặc quần áo cũ kĩ, tóc bạc trắng, da nhăn nheo, trông rất dữ dằn, nhưng khi nhìn cháu lại cười hiền hậu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT