Sau khi ăn xong, Ứng Yến vẫn đi rửa bát như mọi khi.
Bà cụ lề mề đến trước mặt Kha Mỹ Ngu, thì thầm hỏi: “Bảo Nhi, cháu, cháu có thắc mắc gì về thân thế của mình không? Lỡ như, lỡ như cháu thực sự không phải con cháu nhà họ Kha, cháu có muốn tìm về nguồn cội của mình không?”
Kha Mỹ Ngu nhướng mày nhìn qua, thấy bà cụ chột dạ, cô thầm thở dài.
Cô cũng biết thân thế này mình tùy tiện có được, sao có thể ở yên an phận?
“Bà đã nói rồi mà, chắc chắn cháu là con cái nhà họ Kha.” Kha Mỹ Ngu cười nói: “May mà cháu là con cháu nhà họ Kha, nếu không cha mẹ ruột cháu mà như nhà họ Lăng, cháu thực sự muốn đập đầu vào miếng đậu phụ!”
Bà cụ Kha nghẹn lời, bây giờ bà biết nói thế nào đây.
Có điều nghĩ đến con người không thể bị vây trong trạng thái bị động, cháu gái đã trưởng thành rồi, lại còn làm mẹ nữa, suy xét các vấn đề cũng toàn diện hơn, đây là lúc nên nói cho cô biết sự thật rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT