Túc Lê rất thích sách tranh cũng như phim hoạt hình, bình thường đều sẽ xem chăm chú. Trước kia ba Túc còn từng nghĩ đứa nhỏ không biết chữ, cũng không phân biệt được đồ vật, thế nhưng một ngày nọ ông ấy chỉ vào một thứ gì đó rồi hỏi Túc Lê. Vậy mà đứa nhỏ đã nắm vững cách phát âm thật, cũng diễn đạt nó một cách rõ ràng, thỉnh thoảng còn nói một số từ khiến người ta kinh ngạc. Những điều này khiến cho ông ấy cảm thấy vô cùng tự hào, cũng càng quan tâm đến việc dạy dỗ con mình hơn.
Mỗi khi Túc Minh đọc truyện tranh thì toàn nằm ra đọc, Túc Lê không giống cậu nhóc, mỗi khi đọc sách cậu luôn ngồi rất ngay ngắn.
Ba Túc rất hài lòng, ngồi thẳng là một chuyện tốt, bây giờ trong xã hội ngày nay có biết bao nhiêu đứa trẻ bị gù từ nhỏ. Vấn đề về tư thế ngồi này phải được khắc phục trước mới được.
"Em mang bài thi đến cho anh này, không phải hôm qua anh nói phải sửa gấp sao?" Mẹ Túc đặt túi đựng bài thi xuống: "Từ sáng đến giờ em cứ bận mãi, tý nữa bé Minh dậy lại không có thời gian, để em đến chơi với bé con cho."
Ba Túc không còn cách nào khác, đành cầm bài kiểm tra lên, để ý thấy mẹ Túc ở bên kia đang cho Túc Lê uống nước, còn tiện tay mang theo một chiếc bảng trắng nhỏ để học.
Túc Lê rất nhanh đã đọc xong cuốn sách tranh, nhưng tốc độ lật trang của mẹ Túc lại chậm hơn. Cậu không có việc gì làm nên đành nhìn xung quanh, chợt để ý đến một bông hoa nhỏ màu đỏ kỳ lạ mọc cao ở góc phòng khách, hơn nữa trong nhà cũng có nhiều đồ trang trí có lông trông rất kỳ quái. Cậu nhìn chằm chằm một lúc, nghe thấy tiếng lật giấy bèn nghiêng đầu, nhìn ra ba Túc đang chấm bài kiểm tra.
"Hình như bé con thích bài thi của anh đấy." Mẹ Túc cười nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT