Ánh kiếm màu đỏ dần tản đi, mọi thứ trong phòng khách trở lại bình thường. Trần Kinh Hạc thu lại Thiên La Địa Võng, nói: “Không sao rồi, kiếm Huyền Thính sẽ không chủ động làm hại người khác, có lẽ là…”
Hắn ta đang nói dở thì đột nhiên dừng lại, mắt nhìn chằm chằm vào lòng Túc Dư Đường.
“Chuyện này là sao?” Mẹ Túc nhận ra ánh mắt của Trần Kinh Hạc, cúi xuống nhìn đứa trẻ. Túc Minh vẫn đang ôm chặt lấy cánh tay bà ấy, nhưng bên cánh tay kia đã không thấy Túc Lê đâu, chỉ còn lại bộ đồ ngủ trống rỗng nằm trên cánh tay.
Bỗng nhiên, một cục màu đỏ lăn ra từ bộ đồ ngủ ra, lăn thẳng đến tấm thảm rồi mới dừng lại. Quả cầu lông đỏ nổi bật hẳn trên tấm thảm xám. Những sợi lông mềm mại ngoan ngoãn dán sát vào thân, đó là một con chim non chưa từng thấy bao giờ.
Lông vũ đỏ rực phủ kín người chú chim non, chỉ có mỗi phần trán là có phần lông màu trắng, trông giống như một bé Loan Thần điểu, nhưng lại có chút không giống lắm.
Mẹ Túc sững sờ: “Bé con?”
Con bà biến về nguyên hình rồi sao!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT