Long đã quen với việc ở trên trời nhìn xuống, thấy bé Phượng Hoàng đứng trên cây ngô đồng. Bé chim còn nhỏ mà đã thay lông hơn phân nửa, so với khi còn bé toàn thân lông màu đỏ trong lòng bàn tay, về sau cánh chim của bé phát triển đầy đặn hơn, lông chim không còn chỉ thuần màu đỏ nữa mà đã có sắc thái khác.
Long không thể diễn tả được loại cảm giác này, thoạt nhìn thì thấy là lông đỏ, nhưng thực tế thì đẹp hơn lông đỏ trước kia rất nhiều.
Vật nhỏ hắn nuôi thật không bình thường, đó là phượng hoàng niết bàn tái sinh, cũng là con chim đẹp nhất trong điểu tộc.
Việc tu luyện phải dựa vào bản thân, Long không thể can thiệp quá nhiều vào việc tu luyện của bé Phượng Hoàng, chỉ có thể hướng dẫn tu luyện sau đó dựa vào sự lĩnh hội của bé Phượng Hoàng. Thỉnh thoảng bé Phượng Hoàng sẽ rơi vào trạng thái nhập định dẫn linh, sẽ im lặng nửa ngày. Long không có việc gì để làm liền đến Đông Hải tìm quả Nguyên Linh.
Linh quả được đồn đại là có thể chữa lành vết thương nặng, lại được hắn dùng để đút cho bé Phượng Hoàng ăn, hầu như ngày nào cũng cho ăn. Sau này quả Nguyên Linh ở Đông Hải bị hái trụi, hắn liền đến Tây Sơn tìm hoa Thần Tuyền… Ngày nào ngày nấy cũng đều trôi qua đơn giản như vậy.
Ban đêm, bé Phượng Hoàng ngẩng đầu nhìn mây: “Ngươi có xuống không?”
Long bay từ trên trời xuống, bé nằm trên cây ngô đồng lẳng lặng nhìn hắn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play