Ngày hôm sau khi Túc Lê tỉnh lại, phát hiện thanh kiếm nhỏ ban đầu tiến vào trong cơ thể cậu lại chạy ra ngoài, hơn nữa còn ngoan ngoãn nằm gọn ở trong chăn của cậu, nếu không phải lúc cậu vén chăn lên rồi sờ thấy thì cũng không hề để ý đến động tĩnh của thứ đồ chơi này. Bên cạnh giường không có một bóng người, chắc là Túc Minh đã tỉnh dậy từ sớm.
“Lại đây.” Túc Lê cong tay lên, kiếm nhỏ liền nhảy vài cái lên bờ vai của cậu.
Cái kiếm ảnh này có lẽ chính là bản thu nhỏ của thanh kiếm lúc trước cậu rèn, chỉ là bây giờ thân kiếm đã hoàn toàn vỡ vụn, chỉ còn lại có một mảnh thân kiếm miễn cưỡng giữ lại kiếm ảnh.
Thanh kiếm bản mạng của cậu ư? Túc Lê hỏi: “Tên kiếm của mày là gì?”
Kiếm nhỏ lắc lư, dường như không hiểu được câu hỏi của cậu, lại xuống khỏi bả vai của Túc Lê, ánh sáng màu xanh mỏng manh dừng lại trong lòng bàn tay cậu. Túc Lê nhẹ cầm lấy nó, cẩn thận xem xét kiếm văn trên thân kiếm của nó, nhưng mà chỉ có chỗ có ánh sáng đỏ là rõ ràng, những nơi khác đều mờ căm.
Bóng ma ánh sáng xanh và ánh sáng đỏ nơi bị nứt trên thân kiếm hoà lẫn vào nhau, mang đến một loại cảm giác kỳ lạ khó có thể miêu tả, nếu không nhìn kỹ cũng sẽ không cảm thấy đây là một thanh kiếm, còn rất có khả năng là kiếm bản mạng của cậu.
Túc Lê không khỏi nghi ngờ: “Từ trước kia mày đã dài như vậy rồi sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play