“Thế nào, có tốt hơn không?” Túc Lê khôi phục lại tinh thần, phát hiện Phong yêu đang nhìn cậu.
Phong yêu có chút khựng lại: “Không có gì.”
Anh ta nói xong lại chú ý thấy Túc Lê vừa nhìn sang Túc Minh, anh ta hỏi: “Nhóc vừa nói nhóc đã cải tiến món đồ chơi đó rồi à?”
“Chỉ là cải tiến bằng phương pháp rèn khí thôi.”
Nói đến đây, Túc Lê không khỏi cảm thán về sự tinh xảo của kỹ thuật ở thế giới này, linh lực rèn khí chú trọng vào việc đi các đường điêu khắc, bắt đầu từ linh lộ tinh tế của bản thân vật phẩm, sau đó lại dùng linh lực để lo liệu, linh lộ đơn giản chỉ có thể điều khiển tứ chi của con rối nhưng linh lộ phức tạp có thể làm cho con rối giống với con người. Linh lộ phức tạp đồng nghĩa với việc cần phải có linh lực thật mạnh để chống đỡ, điều này cũng khiến cho nghệ thuật rèn khí trở nên biến ảo hơn.
Khi tháo rời con robot ra, cậu không tìm thấy linh lộ trong cơ thể của con robot, nhưng cậu lại tìm được một thứ được gọi là “mạch điện”, cũng có hiệu quả kỳ diệu như linh lộ.
Các mạch điện trong cơ thể robot khá đơn giản nhưng lại mang lại rất nhiều hiệu quả về mặt điều khiển, sau khi cẩn thận nghiên cứu các đường đi của mạch điện cậu mới phát hiện ra ở trong đó có rất nhiều điểm tinh xảo đáng để tham khảo.
“… Tôi đã cải tiến Tụ Linh Trận, hiện tại trên người con robot đó có một số Tụ Linh Trận hoạt động đồng thời, chỉ cần anh ra lệnh cho nó, nó sẽ có thể hoàn thành mục đích của anh với ít linh lực nhất.” Nhưng suy cho cùng vẫn cần phải đưa ra mệnh lệnh trước, đây cũng là điểm mà Túc Lê cảm thấy tiếc nuối, nhưng dù sao thì các mạch điện bên trong con robot đã cho cậu không ít ý tưởng để phát triển trận pháp nên cũng không phải là không có thu hoạch gì.
Cải tiến Tụ Linh Trận?

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play