Khoảnh khắc tiếng nhạc vang lên, bên dưới khán đài lập tức im phăng phắc.
Tiếng đàn piano chậm rãi lan rộng, tựa như làn gió nhẹ trong buổi sớm mai vỗ về khán giả đang bồn chồn lo lắng. Tiết tấu dịu êm dần đẩy lên cao trào sau một nốt nhạc nào đó, làn gió thư thả ấy chợt thổi nhanh hơn, tiết tấu nhanh đi kèm với tiếng nhạc êm tai đưa khán giả trong hội trường bước vào thế giới của cơn gió được tạo ra bởi tiếng đàn piano.
Đầu ngón tay của Túc Lê ấn trên phím đàn như làm hồi ức trong tâm trí sống dậy lần nữa, nhưng nó lại hơi khác với bản cậu luyện tập hằng ngày, điểm khác biệt đó là khi đàn bản nhạc trong thời điểm này, cậu đã luôn nghĩ về cơn gió ở Phượng Hoàng Thần Sơn.
Nếu nói kỹ hơn thì thật ra các cơn gió chẳng khác gì nhau, xuân đi thu đến, gió lạnh gió ấm, nói tới nói lui cũng là gió cả thôi.
Ngô Đồng Thần Mộc vô cùng cao lớn, thuở nhỏ cậu ở trên cây tận nửa năm trời, chỉ cần đứng trên Ngô Đồng Thần Mộc là có thể nhìn bao quát được hơn phân nửa Phượng Hoàng Thần Sơn, ngọn cây nhấp nhô giữa núi rừng, sương mù man mác xa xăm, thỉnh thoảng kinh hạc bay nhảy, yêu thú quát gào, tất cả đều được cơn gió thổi từ nơi xa đưa đến bên tai cậu.
Trông có vẻ dịu êm nhưng lại không bình yên mấy. Phần đầu của bản nhạc này luôn khiến cậu nhớ về quãng thời gian đó, đứng cô đơn lẻ loi trên cây cao ngắm nhìn chốn nhộn nhịp không thuộc về mình. Mà đoạn nhạc sau từ từ tiến vào cao trào lại như chốn nhộn nhịp xa tít mù khơi ấy đang ngày càng đến gần hơn, dần dần tiếng xôn xao hòa vào tiếng gió, từ núi rừng xa xăm đến rừng ngô đồng, từ rừng ngô đồng đến dưới Thần Mộc, cậu đứng ở nơi cao vời vợi ấy nhìn xuống bầy tiểu yêu tụ tập chơi đùa.
Đột nhiên bên cạnh trở nên ồn ào như thể gió đã mang sự nhộn nhịp đến đây, cũng giống hệt ngọn gió ban mai phả vào mặt mỗi ngày khi cậu mở cửa nhà kính.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT