Mạch Mạch đi vào từ cửa lớp, cẩn thận đóng cửa lại rồi mở lời: "Hôm nay mình đã nói với cô giáo."
Giọng của cậu bé vẫn khàn khàn kỳ lạ như mọi khi, nhưng giờ đây thời gian cậu bé nói chuyện đã nhiều hơn. Từ khi Trần Kinh Hạc đồng ý giúp Mạch Mạch tìm ba thì cậu bé bắt đầu dính lấy Túc Lê, thường thì sau khi Túc Lê học xong thì cậu bé lại lén lút vào phòng học.
Mạch Mạch lén đi lên chưa được mấy lần thì giáo viên trường mẫu giáo đã tìm đến, nói rằng mỗi lần lên lớp Mạch Mạch lại trốn mất khiến cô ấy phải tìm kiếm rất lâu.
Sau khi biết chuyện, Túc Lê bảo Mạch Mạch rằng cậu bé có thể đến bất cứ lúc nào nhưng phải nói trước với cô giáo, không nên gây phiền hà cho người khác. Ban đầu Mạch Mạch không dám giao tiếp với giáo viên, chỉ kéo tay áo của cô giáo, cô ấy cũng có vẻ hiểu cậu bé muốn gì. Sau vài lần, cuối cùng cũng có một ngày cậu bé mở lời với cô ấy, xong rồi lại hối hận, nghĩ rằng cô ấy sẽ ghét bỏ mình. Nhưng cô ấy lại không có thành kiến vì giọng nói khàn khàn kỳ lạ của cậu bé mà ngược lại còn khuyến khích cậu bé nên dũng cảm nói chuyện nhiều hơn.
"Chờ mình một lát." Túc Lê nhanh chóng hoàn thành bài phía dưới rồi thu dọn sách vở trên bàn, lấy hai chiếc ống trên giá bên cạnh. Đây là thứ mà các tu sĩ đã đưa cho cậu, thi thoảng các bạn nhỏ dưới tầng sẽ dùng nó để chơi trò chơi. Độ dài và hình dáng của nó rất vừa vặn, thích hợp để luyện kiếm.
Túc Lê đưa thứ đó cho cậu bé: "Hôm nay trước tiên hãy vung kiếm một nghìn lần đi."
Mạch Mạch nhận lấy thứ đó, lập tức bước đến chỗ trống rộng rãi trong lớp học, chỉnh tư thế rồi bắt đầu vung kiếm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT