“Con và Bạch Vân vào phòng là để tránh bị mọi người làm phiền thôi.” Túc Úc đáp: “Ba không nói thì con quên mất, con vẫn chưa chép xong bút ký nữa.”
Chờ Túc Úc đi rồi thì Phong yêu cũng đứng dậy tạm biệt, nói muốn vào núi sâu kiểm tra tình hình trận pháp. Giờ trong phòng khách chỉ còn ba Túc và Trần Kinh Hạc. Hai người pha một ấm trà rồi cầm máy tính bảng lên xem qua camera giám sát một chút.
“Trà cậu mang đến không tệ.” Ba Túc nhấp vài ngụm: “Bé con nói nó định dùng kiếm quyết để kích hoạt trận pháp, chuyện này cậu có chắc chắn là không có vấn đề gì không?”
“Chỉ cần vẫn ở trong núi Tức Linh thì không sao cả. Hôm nay tôi cũng đã nhắc nhở mấy trận tu đi theo tôi. Phượng Hoàng đại nhân đã dạy họ trận pháp. Người trẻ tuổi có suy nghĩ, hỏi ý kiến của Phượng Hoàng đại nhân rồi mới đến nói với tôi, còn nói đang có bản thảo định xuất bản thành sách.” Trần Kinh Hạc gật đầu: “Tôi đồng ý rồi, cũng hợp với ý tưởng trước đây của chúng ta, ngài ấy càng giỏi trận pháp thì càng có chỗ dựa.”
Ba Túc hỏi: “Người cậu phái đi đã sắp xếp ổn thỏa hết rồi chứ?”
Trần Kinh Hạc gật đầu: “Đạo tu có thể lan truyền tin tức ở một vài nơi. Ban đầu quả thật có người nói về chuyện long uy trong núi Tức Linh, cũng có kẻ nghi ngờ Phượng Hoàng đại nhân. Bây giờ thì tất cả đều bị người của tôi dẫn về chuyện phản tổ rồi.”
Chuyện này ban đầu cũng phải kể đến việc ba mẹ nhà họ Túc không nhịn được mà khoe con, đã đăng không ít trận đồ. Lúc đầu nhìn vào trận đồ của Túc Lê, mọi người chỉ nghĩ rằng đứa trẻ này có thiên phú, nhưng sau đó dần nhận ra manh mối và biết đứa trẻ này chính là Phượng Hoàng thì việc xử lý chuyện này cũng trở nên phức tạp hơn rất nhiều.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play