Các giáo viên vẫn đang dỗ trẻ ăn cơm kia nhanh chóng chú ý thấy hai đứa nhỏ nghiêm túc xúc cơm trong góc, em trai trông lớn hơn cầm muỗng múc một miếng cơm bỏ vào miệng bắt đầu nhai, anh trai trông hơi bé có vẻ ăn chậm hơn, nhưng má của của hai đứa căng phồng, có thể thấy hai đứa vô cùng hài lòng với bữa ăn.
Không những giáo viên ngỡ ngàng mà các bạn đang khóc um sùm ở quanh đó thấy hai đứa đang ăn thì đứa nào cũng ngơ ngác nhìn sang quên luôn cả khóc, nhìn một hồi hình như thấy cũng đói, thế là sau khi nhìn hai người ăn, có bạn không kìm được cầm muỗng nhỏ lên múc, nghiêm túc ăn cơm.
Chất lượng thức ăn ở trường không bằng ở nhà, cũng không ngon bằng, nhưng Túc Lê lại nếm ra được mùi vị khác, cảm giác còn rất lạ, vả lại hình như bên này có thêm gia vị khác, tuy không hấp thu linh lực nhưng khi ăn vào cơ thể thấy ấm áp, tốc độ khôi phục thể lực lẫn linh lực đều tăng lên mấy phần.
Khay thức ăn trước mắt nhanh chóng thấy đáy, Túc Lê hơi ngập ngừng, nghiêng đầu sang thấy Túc Minh đang liếm khay. Cậu chỉ đành nhìn sang giáo viên bên cạnh, thò tay ra túm lấy áo cô ấy, nói với chất giọng non nớt: “Cô ơi.”
Giáo viên đứng lớp mầm thấy bọn trẻ hôm nay dễ dạy rất nhiều, nhất là khi ăn cơm này, đứa nào cũng ngồi ăn ngoan ngoãn, cũng không kén ăn, cô ấy dạy lớp mầm hai năm nay, lần đầu tiên thấy tốp trẻ dễ dạy thế này. Thế là cô ấy bèn ngồi xem các con nói chuyện, bỗng dưng tà áo bị kéo, quay đầu lại thấy Túc Lê đang túm ống tay áo của mình, nói bằng chất giọng non nớt: “Cô ơi, có thể thêm một bát nữa không ạ?”
Giáo viên sửng sốt, nhìn hai cái khay trống trơn trước mặt họ: “Đã ăn hết rồi sao?”
Túc Lê gật đầu: “Ăn hết rồi ạ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play