“Người sáng tạo thực sự?” Giải Phương Trừng lặp lại câu nói này một lần nữa, gần như hiểu ngay ý của anh: “Hội trưởng của sáu công hội lớn hiện tại không phải là những người sáng lập ban đầu của trò chơi ư?”
“Có lẽ là không.” Nhan Tuân trả lời cậu: “Khoan bàn đến vấn đề khác, nhưng tình hình hiện tại của trò chơi này là như vậy. Bất kể những người chơi khác ra sao thì rõ ràng sáu người đang giữ chức vụ quản lý không phải kẻ dễ đối phó. Sáu người này hợp tác với nhau, làm sao họ có thể đoàn kết để tạo ra một trò chơi khổng lồ như vậy, đã thế còn chịu ngồi ngang hàng với nhau mà không xảy ra bất kỳ xích mích nào?”
Nếu như sáu người bọn họ thực sự là những người sáng lập của trò chơi ngay từ đầu, với trò chơi có tầm ảnh hưởng rộng lớn và người điều khiển thì đứng trên cao như Ba Ngàn Thế Giới, với tính cách của sáu người này, việc không xảy ra mâu thuẫn giữa họ là điều vô lý.
Trừ phi trò chơi này không phải do họ sáng tạo ra, mà sáu người này chỉ là những kẻ trộm hèn hạ.
“Và chắc chắn có thứ gì đó đang kìm kẹp bọn họ, khiến họ buộc phải đoàn kết với nhau, ít nhất là không dám hại lẫn nhau.”
Không nghi ngờ gì nữa, bất kể người sáng tạo ban đầu có mục đích gì thì sức mạnh của người đó phải vượt xa sáu người này thì mới có thể sáng tạo một trò chơi như vậy.
Khi Nhan Tuân nói vậy, Giải Phương Trừng lập tức liên tưởng tới một chuyện: “Nghe nói vào những ngày đầu trò chơi này mới được tạo ra, từng có một con ác long muốn chiếm lấy trò chơi này làm của riêng, cuối cùng bị sáu hội trưởng của sáu công hội lớn hợp lực giết chết. Có phải người sáng tạo trò chơi này là con rồng đó không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT