Thành Tế Dương không phồn hoa bằng thành Nam nhưng vẫn cực kỳ giàu có và đông đúc...
Phàm là người tới đây làm quan, có ai không vì mục đích kiếm chác? Nhưng lời này của Tiểu Diêm Vương hôm nay đã treo một thanh kiếm sắc có thể rơi xuống bất cứ lúc nào trên đầu bọn họ.
“Diêm Hương quân... Khoản thu thuế bao năm qua đều không giống nhau... Ghi chép trong sổ sách... cũng chưa chắc đáng tin...” Một trong số các vị đại nhân lên tiếng.
“Nếu số sổ sách này cũng không đáng tin thì lão tử sẽ lập tức chém các người! Chuyện nhỏ như vậy cũng không sắp xếp tốt thì sao có thể quản lý được cả một huyện!?” Diêm Như Ngọc đáp.
Mọi người giật nảy người.
“Cũng đừng nghĩ đến chuyện chạy trốn như Vương Tri phủ. Nếu các người không giỏi tính trước bằng người ta thì nên ngoan ngoãn chấp nhận số mệnh. Nếu để ta bắt được kẻ nào không thành thật thì có người phải nếm mùi đau khổ.” Diêm Như Ngọc khẽ hừ một tiếng, “Đương nhiên, nếu các vị là quan thanh liêm, quan tốt, làm việc vì bách tính thì bổn tọa tuyệt đối sẽ không làm khó, thậm chí còn khen thưởng.”
Sáu người đều rụt đầu như chim cút.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play