Thủy đại phu vừa nghe còn có bốn kho dược liệu khác thì mí mắt đánh nhau.
“Ngươi cất giữ nhiều dược liệu như vậy không sợ chúng hư hết trong tay sao?” Thủy đại phu vừa kiểm tra dược liệu vừa hỏi.
“Số dược liệu này sẽ không được cất giữ quá lâu. Nếu không cần dùng đến thì sẽ có người mua cái mới để tiếp tục tích trữ, những thứ cũ thì bán cho phường giao dịch. Nhiều thương nhân nước Ô Tác muốn mua lắm.” Diêm Như Ngọc vô cùng thẳng thắn.
Đương nhiên, tuy những thứ được bán là dược liệu cũ nhưng tuyệt đối không hư.
Thương nhân nước Ô Tác cũng không ngốc, chỉ liếc mắt một cái đã nhìn ra nên sơn trại bọn họ mới ra giá thấp hơn giá thị trường ở phường giao dịch.
Nhưng dù vậy thì nàng cũng không lỗ.
“Bên cạnh là kho lúa sao?” Thủy đại phu âm thầm tặc lưỡi, “Hình như cũng không nhỏ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT