Bởi vì dẫn tù binh trở về nên bọn họ hiện đang ở đỉnh núi đầu tiên của sơn trại Diêm Ma, già trẻ trong núi này đã chuyển đi từ lâu.
Ngay cả những người cực kỳ lớn tuổi cũng lần lượt được cõng đi. Trên núi hiện giờ không có nhiều người lắm, chỉ có một, hai đội ngũ huynh đệ huấn luyện ở đây.
Không đến mức khiến ôn dịch lan ra ngoài.
“Nếu Đại đương gia có chuyện gì thì nhất định phải mau chóng đi tìm ta! Tiểu nhân đi xem các huynh đệ trước!” Chung Hàn cũng không dám ở lại lâu hơn. Hắn nhìn Vạn Châu Nhi một cái, muốn nói lại thôi, cuối cùng vẫn lên tiếng: “Châu Nhi muội muội, đa số đám đại anh hùng đó chỉ có tiền đồ và sự nghiệp lớn trong đầu. Ngươi như vậy... không quá xinh đẹp, thân phận cũng không cao quý, tính cách cũng không tốt lắm...”
Vạn Châu Nhi ngừng khóc, trừng mắt nhìn hắn.
“Ngươi thật sự không có gì tốt, tuy đọc được mấy quyển sách nhưng dù sao cũng là thổ phỉ. Nam nhân đều thích kiểu người dịu dàng. Ngươi hung hãn như thế làm sao gả ra ngoài được? Ta thấy ngươi vẫn nên từ bỏ suy nghĩ ấy đi, sau này ngoan ngoãn tìm một huynh đệ trong núi mà gả cho...”
“...” Diêm Như Ngọc yên lặng giơ ngón tay cái với Chung Hàn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play