“Đại đương gia, sau này chúng ta luôn phải dè dặt như vậy sao? Nếu gặp phải loại tiểu nhân này ở địa bàn của chúng ta thì chém ngay là được. Còn phải giả vờ giả vịt diễn trò sao!?” Dạy dỗ Viên sinh xong, Vạn Thiết Dũng quay về gặp Diêm Như Ngọc, bày tỏ bức xúc trong lòng.
Thật sự khó chịu.
Người trong thành thích lòng vòng, đâu giống sơn trại bọn họ, có mâu thuẫn thì cứ đánh một trận, ai thắng thì nghe người đó!
“Chớ có được nước lấn tới. Không phải nhiều ngày nay ông dẫn Cẩu Đản đi dạo thanh lâu rất vui vẻ sao? Có được ắt có mất.”
Đã làm gia gia rồi mà không hề nghiêm chỉnh chút nào.
Sắc mặt của Vạn Thiết Dũng khá thú vị: “Lão tử đi dạo thanh lâu khi nào? Ta còn dẫn theo Cẩu Đản đấy... Chỉ đến quán trà uống chút trà thôi...”
“Chính mũi của ông không dùng được, không ngửi thấy mùi son phấn trên người mình sao?” Diêm Như Ngọc trừng mắt nhìn ông ta, “Nhi tử của mình còn chưa dạy dỗ tử tế mà hiện tại lại dẫn tôn tử đi chung chạ. Bây giờ còn dám không thừa nhận trước mặt lão tử?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play