Sau khi trở về, Hoa Lan Dung nộp ngân phiếu lên, không nhịn được mà châm chọc với Diêm Như Ngọc.
Diêm Như Ngọc nhìn ngân phiếu, không khỏi bật cười: “Hắn ta ngu dốt chỗ nào chứ? Chẳng qua là quá mức tự tin mà thôi. Thử hỏi, nếu ngươi là hắn ta, đường đường Quốc cữu gia, từ nhỏ đã được tán tụng, luôn được người khác khen ngợi, đi vào đây gặp được một nữ thổ phỉ không tên tuổi, không hộ tịch, còn cực kỳ nhu nhược thì ngươi sẽ sinh lòng đề phòng sao?”
“Sẽ không.” Hoa Lan Dung lắc đầu.
Thân phận quyết định tất cả, giống như voi và kiến. Trong mắt con voi, con kiến sùng bái nó uy phong, sợ hãi nó to lớn, sao lại xem là đối thủ được?
“Ngươi đòi tiền hắn ta, hắn ta càng cảm thấy ngươi thô tục, chướng mắt.” Diêm Như Ngọc nói tiếp, “Số ngân phiếu này ta cất giúp ngươi, sau này khi nào ngươi gả cho người ta thì trả lại cho ngươi.”
“Quốc cữu này đúng là tự cho mình là đúng.” Hoa Lan Dung cười lạnh.
Có lợi hại đến đâu đi nữa thì chẳng phải vẫn bị nàng ấy tùy tiện lừa gạt sao?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT