Hoa Lan Dung nói xong lời này thì nghẹn một hơi, mặt ửng hồng. Mặc dù đang đeo một chiếc khăn mỏng để che mặt nhưng vẫn nhìn ra được nét xấu hổ.
“Dân nữ... đường đột rồi.” Nàng ấy vội vàng nói tiếp.
Nói xong, nàng ấy hành lễ với Phòng Tử Ngu, ngượng ngùng nhìn hắn ta một cái, tỏ vẻ chuẩn bị rời đi.
“Khoan đã.” Phòng Tử Ngu lập tức hô một tiếng, giây tiếp theo, tháo ngọc bội bên hông ra, đưa cho nàng ấy, “Lần đầu tiên gặp mặt, không có thứ gì tốt để tặng cô nương, ngọc bội này chính là vật bên người của Tử Ngu, tặng cho cô nương làm kỷ niệm.”
Hoa Lan Dung nhanh chóng nhìn thoáng qua ngọc bội.
Miếng ngọc trắng có chất lượng cực kỳ tốt, sáng bóng như được phết dầu, chạm khắc tinh xảo và đẹp đẽ, hẳn là đáng giá chút tiền.
“Đa tạ Quốc cữu gia.” Hoa Lan Dung vội vàng nói một câu, “Thật trùng hợp, khuê danh của Đại đương gia của bọn ta là một chữ “ngọc”, rất hợp với miếng ngọc bội này của Quốc cữu gia.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play