Diêm Như Ngọc nghe xong những lời này thì sắp không nhịn được mà vỗ tay.
“Nghĩ hay lắm. Vạn Lượng Bạc, ngươi đúng là người tốt, suy nghĩ cho ta như thế. Nhưng mà... Sao ngươi không làm Đại đương gia luôn đi? Lão tử dứt khoát nhường vị trí này cho ngươi, để ngươi toàn quyền làm chủ nhé!?” Diêm Như Ngọc cao giọng.
Nghe thấy lời này của nàng, Từ Cố bên cạnh bất chợt tỏa ra sát khí, đôi tay đột nhiên lao về phía cổ Phòng Tử Ngu.
Trước đây hắn sống như dã thú, móng tay là vũ khí sắc bén của hắn, nhưng bây giờ, tuy móng tay không bị nhổ hết như người bên ngoài nói nhưng cũng đã được cắt ngắn nên lực sát thương giảm đi nhiều.
Phòng Tử Ngu hoảng sợ.
Dưới chân hắn ta như có bánh xe, hắn ta lập tức vung tay lên, lùi về phía sau.
Diêm Như Ngọc thấy vậy thì lấy gậy trúc dưới chân ra, gõ vào đầu Từ Cố “bốp” một tiếng: “Lo nhận diện mặt chữ đi. Ai bảo ngươi ra tay?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT