Lời nói của Diêm Như Ngọc mang ý cười, nhưng cách lớp mặt nạ lạnh như băng, Tiền đại nhân và lão thái giám thật sự không cảm nhận được sự ấm áp.
“Ngươi muốn kháng chỉ sao!?” Lão thái giám hỏi bằng giọng run run.
Diêm Như Ngọc nhíu mày: “Kháng chỉ? Lão tử còn chưa tiếp chỉ thì sao lại tính là kháng chỉ? Hơn nữa, không phải hôm nay các ngươi đến đây để cảm tạ lão tử đã hỗ trợ cứu bách tính sao? Sao? Cảm tạ là giả, qua cầu rút ván mới là thật đúng không?”
“Kẻ bắt nạt Đại đương gia, chém!” Các huynh đệ đồng thanh quát.
Các huynh đệ lập tức rút đao, hướng của lưỡi đao đều hoàn toàn thống nhất. Đừng nói là lão thái giám chưa từng nhìn thấy trận thế như vậy bao giờ, ngay cả Vân lão tướng quân cũng giật mình.
“Đừng, đừng kích động...” Vị đại nhân đứng bên cạnh vẫn luôn không lên tiếng đã mở miệng.
“Đừng kích động? Bọn ta là thổ phỉ, bình thường đều ăn to nói lớn như vậy đấy.” Diêm Như Ngọc cười khẽ một tiếng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play