Những người khác vừa nghe mấy lời Vạn Thiết Dũng buột miệng thốt ra thì sắc mặt đều trở nên cực kỳ quái lạ, phải kiềm chế lắm mới không bật cười.
Những gì ông ta nói hoàn toàn không giống câu từ của Thích sư gia. Nhìn Vạn thủ lĩnh đi, người thô kệch chính là người thô kệch, e rằng có bảo ông ta đọc theo thì cũng không đọc đúng vần điệu.
Diêm Như Ngọc không nhịn được, khóe miệng nàng cong lên: “Vạn thúc thúc cũng biết tứ tượng à? Xem ra bây giờ đã nhận biết được không ít chữ nhỉ? Nếu vậy thì kể từ hôm nay trở đi, ông giảng giải về các chòm sao cho Từ Cố.”
“...” Mí mắt của Vạn Thiết Dũng giật liên hồi, ông ta kêu lên một tiếng, “Lão tử thì biết cái gì chứ! Ngươi tự dạy đi!”
Giảng giải về các chòm sao ư? Thứ đó không thể ăn, không thể uống, có cái gì đẹp chứ?
Khắp sơn trại chỉ có Tam đệ có mấy phần khí chất đó, còn những người như bọn họ, khi ngắm sao thì trong đầu đều liên tưởng đến đường trắng hoặc hạt mè.
“Tất cả các đội trưởng đều tới à? Rảnh rỗi không có việc gì làm sao?” Diêm Như Ngọc hỏi tiếp.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play