Thời gian quay về nhanh hơn một nửa so với lúc đi, nhưng dù vậy thì trời cũng đã sáng. Lúc này, Diêm Như Ngọc đã tha cho bọn họ. Nàng mặc lại y phục của mình, lau đi màu của hoa tươi trên miệng, nhân tiện “tập thể dục buổi sáng” ở gần trại.
Lúc bốn người quay về, những huynh đệ say bí tỉ tối qua vẫn nằm ngủ la liệt dưới đất.
Sau khi mặt trời lên cao, bọn họ mới phát hiện ma nữ đã biến mất. Dù vậy, tâm trạng của bọn họ vẫn rất thấp thỏm.
“Ưng ca, Đại đương gia nàng ta... vẫn còn ở đó. Có khi nào..." Mặt Thủy Hầu Tử tái mét.
Tuy hắn ta cũng muốn Nhị đương gia thượng vị nhưng lại không hề muốn làm hại Đại đương gia! Nếu lão đương gia dưới suối vàng mà biết được thì e là sẽ bật nắp quan tài lên đi tìm hắn ta mất...
Sắc mặt của Ưng ca cũng vô cùng khó coi. Nếu Nhị đương gia biết gã hại chết Đại đương gia thì sợ rằng ông ấy cũng sẽ không dễ dàng bỏ qua cho gã!
“Không ai được phép nói chuyện hôm nay ra ngoài! Nếu Nhị đương gia có hỏi thì cứ khẳng định rằng Đại đương gia đã chạy trốn rồi!” Ưng ca nghiến răng nói.
“Nhưng... lão đương gia có ơn với chúng ta..." Thủy Hầu Tử vội nói.
“Chuyện đã thành ra như vậy rồi, bây giờ còn có thể làm gì được nữa? Chúng ta vốn dĩ không muốn làm hại nàng ta, chỉ muốn khiến nàng ta tạm thời chịu thiệt mà trốn đi một thời gian thôi. Ai biết được ở gần hang động đó còn có thứ không sạch sẽ chứ? Lẽ nào ngươi muốn ta đi nói rõ ràng mọi chuyện với Nhị đương gia sao? Các ngươi cũng biết rõ tính khí của Nhị đương gia rồi đấy. Nếu ông ấy biết chúng ta dùng loại thủ đoạn này để hại chết Đại đương gia thì sẽ lập tức lột da chúng ta!” Ưng ca tức giận nói.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT