“Tướng quân!” Nhóm người phó tướng đằng sau vội vàng kêu lên.
“Bổn tướng không sao.” Vân Cảnh Hành xua tay, “Giữ nàng lại ắt thành đại họa!”
Phó tướng nghe vậy cũng hơi nhục nhã và phẫn uất: “Tướng quân, chúng ta điều đại quân đến đây, một lần diệt sạch là được. Hơn nữa, không phải nàng có đồng lõa ở thành Tế Dương sao? Chúng ta cứ truy nã hết toàn bộ!”
“A!” Vân Cảnh Hành cười khổ, “Nếu là trước đây, có lẽ ta sẽ có ý nghĩ này, nhưng bây giờ... Thổ phỉ này xảo trá, nhân số lại nhiều, sợ rằng không thể dẹp sạch trong một sớm một chiều. Hiện giờ nước Ô Tác lại liên tục xâm chiếm, không có cách nào phân thân...”
“Ngày nào chưa diệt trừ thổ phỉ trong núi này thì ngày đó không thể đối phó nàng và sản nghiệp của nàng. Nếu ta đoán không sai, hôm nay bọn họ tụ tập tại đây là để đón nàng về. Từ chuyện này có thể thấy nàng có địa vị không thấp trong núi. Nếu hôm nay chúng ta thật sự bắt lấy nữ tử này thì các thôn làng xung quanh... sẽ gặp nguy hiểm.” Vân Cảnh Hành nói tiếp.
Nghe thấy lời này, trong lòng phó tướng cả kinh.
Nói cách khác, bọn họ chỉ có thể đợi đến khi giải trừ xong giặc ngoại xâm mới bắt được đám thổ phỉ này?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT