Hai ngày sau, Diêm Như Ngọc điều mấy chục người từ trong sơn trại tới, phụ trách huấn luyện người của võ quán.
Còn nàng dẫn theo Vạn Thiết Dũng đi đến phường giao dịch ở quan ngoại trước.
Đến phường giao dịch cần xác minh thân phận trên thẻ đi đường nên đương nhiên nàng không thể giả dạng thành nam nhân tuấn mỹ được.
Phường giao dịch nằm trên một mảnh đất hình tam giác, xem như một ốc đảo bị cô lập. Tuy hiện giờ hai nước liên tục giao chiến trong quy mô nhỏ, nhưng ngoài mặt vẫn duy trì hiệp ước hòa bình nên phường giao dịch được quan binh của hai nước bắt tay quản lý khá trật tự, hoàn toàn khác với cảnh giương cung bạt kiếm mà Diêm Như Ngọc nhìn thấy ở gần quân doanh trước đây.
Toàn bộ phường giao dịch rất lớn, bên trong còn có nhiều cửa hàng, đặc biệt là nhà trọ làm ăn cực kỳ tốt, chiêu đãi thương nhân đến từ các nước xung quanh.
Ngoài ra, rất nhiều quầy hàng hoặc cửa hàng trong phường giao dịch có cho thuê, tính tiền theo ngày, vị trí càng tốt thì càng đắt. Mặc dù giá cả không thấp nhưng những cửa hàng nằm ở vị trí tương đối tốt đều ở trong tình trạng cung không đủ cầu. Không ít người phải xếp hàng, thậm chí hối lộ quan viên của phường giao dịch mới có thể thuê được.
“Ngoài thương nhân nước Ô Tác thì nơi đây còn có thương nhân đến từ những đất nước khác xa hơn. Khi đến phường giao dịch này, mấy loại đá hồng, lục, lam hoàn toàn không đáng tiền ở nơi đó sẽ được đẩy giá lên. Một cục đá bé xíu xấu xí còn đắt hơn cả một con ngựa tốt. Nếu được những thương nhân này mang đến kinh thành làm thành trang sức thì giá cả còn phải tăng lên gấp mấy lần nữa...” Vạn Thiết Dũng cũng không phải không có kiến thức.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play